Quân Lâm Nhị Thứ Nguyên

Chương 222: Chiến đấu




“Thứ đó là...”

Yukina ngơ ngác mà nhìn về phía quầng sáng màu trắng đang nhảy lên cách đó không xa, trong lòng không khỏi có chút run rẩy.

Đó là một cái tay cực lớn hơi mờ, và cái tay khổng lồ tuyệt đối không thuộc về nhân loại này hiện đang cầm lấy một con quái vật có hình dạng như thằn lằn.

Con thằn lằn dài hơn năm mét không ngừng quằn quại, điên cuồng mà rống lớn. Xung quanh nó, từng luồng gợn sóng màu rám nắng đang không ngừng khuếch tán. Dưới tác dụng của gợn sóng, tất cả mọi vật xung quanh, kể cả những vật dụng được làm bằng sắt thép như thùng rác v... V... Cũng đều nhanh chóng bị vặn xoắn và nén lại với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.

Chỉ là, những gợn sóng kỳ bí này mặc dù mạnh như vậy, thậm chí có thể vặn cong và nén cả sắt thép với tốc độ mắt thường cũng thấy được, nhưng đối với cái tay khổng lồ đang cầm lấy con thằn lằn thì những gợn sóng này lại chẳng có hiệu quả gì.

Cổ họng như muốn phát khô, lòng bàn tay của Yukina không nhịn được mà hơi toát ra chút mồ hôi, miệng lẩm bẩm: “Đây là đang... Cắn nuốt ma lực?”

Từ trong cánh tay khổng lồ màu trắng mờ, Yukina có thể thấy được rõ ràng, từng sợi ma lực gần như thực chất đang không ngừng bị hút ra từ trong cơ thể con thạch sùng, và nhanh chóng bị cánh tay khổng lồ hấp thu.

Cảnh tượng quá đỗi khác thường này, khiến cho cả một Kiếm Vu xuất sắc từng trải qua rất nhiều nhiệm vụ khác thường như Yukina cũng phải cảm thấy khiếp sợ.

Đồng tộc tương phệ, Yukina từng nghe thấy, nhưng cô bé chỉ nghe đây là hiện tượng xảy ra giữa hai ma cà rồng với nhau. Còn kenjuu, Yukina chỉ từng nghe hai kenjuu chiến đầu với nhau tới chết chứ chưa từng nghe thấy kenjuu này cắn nuốt kenjuu khác để lớn mạnh. Chuyện này...

Đúng vậy, con thằn lằn kia chính là kenjuu, loài sinh vật có sức mạnh kinh khủng vượt xa mọi thứ vũ khí hiện đại, được gọi tới từ thế giới khác và chỉ có ma cà rồng mới có thể điều khiển. Với kenjuu, coi như chỉ là tồn tại nằm dưới đáy của chuỗi thực vật, cũng vẫn có đầy đủ năng lực để có thể phá hủy cả một đội quân tàu chiến hoặc một đội quân xe bọc thép.

Về phần cái tay khổng lồ hơi mờ kia, nếu nói là kenjuu thì hẳn cũng không sai, bởi vì nó cũng là vật triệu hồi tồn tại dưới dạng ma lực tập hợp thể, đồng thời có vẻ như cũng chịu sự chi phối từ người khác. Nhưng mà, khí của thứ này lại có sự khác biệt không nhỏ với kenjuu thông thường mà Yukina biết, đã vậy, nó còn có thể cắn nuốt ma lực của kenjuu khác. Thứ này, rốt cục là gì? Hiện tại, Yukina thật sự không thể tìm ra được câu trả lời nào hợp lý.

Nhanh chóng tiếp cận, cuối cùng, Yukina cũng đã có thể thấy rõ được diện mạo của kẻ đang khống chế cái tay khổng lồ kia.

“Cái ——!?”

Trợn to mắt, vẻ mặt của Yukina trở nên khựng lại vì quá kinh ngạc, thần thái thậm chí có chút đờ ra trong chốt lát.

Mái tóc dài màu xanh nước biển, thân thể nhỏ bé và yếu ớt, dung mạo mỹ lệ tựa như được khắc ra từ lý tưởng tuyệt vời nhất của con người, cùng với một đôi mắt màu xanh nước biển vô hồn vô cảm. Thiếu nữ với đôi chân trần lẳng lặng đứng đó, và sau lưng thiếu nữ, chính là nơi mà cánh tay khổng lồ kia đang vươn ra.

“Sao... Sao có thể? Homun... Homunculus? Hơn nữa còn đang điều khiển kenjuu?”

Cảnh tượng gần như phá hỏng hệ thống tri thức mà bản thân đã tiếp nhận, nhưng lại đang diễn ra rành rành trước mắt, khiến Yukina có chút như mất hồn. Phải biết rằng, nếu muốn điều khiển kenjuu, ngoại trừ việc phải tốn một lượng ma lực lớn để giúp kenjuu tụ hình ra thì vẫn còn phải chi trả ra một thứ khác nữa là sức sống.

Sức sống, sức mạnh tối cơ bản để duy trì sự sống cho mọi sinh vật tồn tại trên đời. Không có sức sống, bất cứ sinh vật nào cũng đều sẽ chết. Mà ai cũng biết, trừ ma cà rồng ra, tuyệt đối không có sinh vật nào có đủ sức sống để có thể chi trả cho việc sử dụng kenjuu. Cũng chính vì vậy mà trên thế giới này, tất cả mọi người đều ngầm thừa nhận rằng chỉ có ma cà rồng mới có thể sử dụng kenjuu, như một chân lý không thể chối cãi.

Nhưng bây giờ, một thiếu nữ homunculus đang ở ngay trước mặt mình mà điều khiển kenjuu. Đây quả thực là chuyện đã vượt quá khả năng nhận thức của Yukina, khiến cô bé không khỏi có chút choáng váng.

Sự xuất hiện của Yukina, hoàn toàn không hề tác động gì với thiếu nữ homunculus đang đứng ở phía xa. Trong lúc Yukina còn đang mất hồn vì điều đang diễn ra trước mặt, thì thiếu nữ homunculus đang đứng ở đằng kia, đã nhanh chóng hoàn thành công việc của mình: Sau khi hút mất một lượng ma lực lớn có trong cơ thể của con kenjuu thằn lằn, cánh tay khổng lồ bắt đầu dùng sức mà bóp lấy cơ thể của con kenjuu thằn lằn.

Cơ thể của con thằn lằn lớn lập tức bị bóp vỡ, nguồn năng lượng còn sót lại trong người nó lập tức bạo tạc và tạo thành một vụ nổ có uy lực khá lớn. Tất cả mọi vật thể xung quanh đều phải gánh chịu sự phá hoại không nhỏ.

Bị vụ nổ làm cho giật mình, Yukina lập tức bừng tỉnh, theo bản năng mà siết chặt thanh Sekkarou (Schneewalzer) mình đang cầm trong tay.

Ầm!

Một tiếng va đập lớn vang lên. Một người trung niên khoảng hơn 30 tuổi bị đánh bay và rớt xuống ở một vị trí cách Yukina không xa.

Người này hẳn là chủ nhân của con thạch sùng kia. Có thể triệu hồi được kenjuu cấp bậc như vậy, người này chưa biết chừng còn có thể là một quý tộc có tước hiệu trong tộc ma cà rồng. Chỉ là, một ma cà rồng mạnh như vậy, giờ lại chỉ còn có thể nằm đó mà hấp hối, toàn bộ cơ thể từ bả vai tới eo hầu như đã bị chặt ra làm hai. Nếu như không phải vì bản thân tộc ma cà rồng có sức sống và sức phục hồi mạnh, vậy thì phỏng chừng là tên này đã sớm đi đời nhà ma rồi.

“—— Ừ, bị người khác nhìn thấy sao? Đây quả là tình huống không đoán trước.”

Từ trong ngọn lửa đang cháy ở đằng xa, một giọng nói vang lên, và một bóng người cao lớn dần bước ra khiến cho Yukina lập tức cảnh giác. Yukina không thể không cảnh giác, bởi trực giác của một kiếm vu đang cảnh báo với Yukina, người này rất nguy hiểm.

Người vừa bước ra từ trong lửa là một người đàn ông cầm một chiếc rìu lớn. Tóc ngắn màu vàng, trên người mặc áo bào giống với áo của các nhân viên giáo hội, mắt trái còn mang theo một gọng kính.

“Xin lập tức bỏ vũ khí xuống! Ngươi vô cớ tổn thương tới cư dân hợp pháp của đặc khu ma tộc Itogami, đây là hành vi trái với luật pháp của đặc khu ma tộc.”

Mục đích của Yukina vốn là điều tra về thợ săn ma tộc, nên khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, đồng thời liên tưởng tới những vụ án trước kia, Yukina đã nhanh chóng cho ra được kết luận rằng hai người này chính là thủ phạm mà mình đang muốn tìm.

Nếu như là trước ngày hôm nay, có lẽ Yukina dù biết đối phương là thủ phạm cũng không thể đoán được thân phận của đối phương, nhưng sau khi được sư phụ mình là Ye Jian chỉ bảo, Yukina gần như đã nắm rõ được thân phận của hai người trước mặt.

Hiện giờ, việc cần phải làm chính là điều tra cho được ý đồ hành động của hai người này, nếu có thể, vậy trực tiếp bắt cả hai người này một lần luôn thì càng tốt.

Nghe được lời cảnh cáo của Yukina, người đàn ông cười khinh miệt: “Hả? Là attack mage của quốc gia này sao? Không ngờ lại còn trẻ như vậy, thật là ngu dân của vùng đất sa đọa.” Nhếch miệng như đang trào phúng, người đàn ông hoàn toàn làm lơ lời cảnh cáo của Yukina và đi về phía ma cà rồng đang nằm gục trên mặt đất, “Pháp luật? Pháp luật của lũ dị đoan phản giáo nịnh nọt ma tộc, chẳng lẽ còn muốn ta phải tuân thủ sao?”

Khinh thường mà nhìn lướt về phía Yukina, người đang có biểu hiện vô cùng khẩn trương, người đàn ông giơ chiếc rìu lên và chém về phía ma cà rồng đang hấp hối.

“Đáng giận! Schneewalzer ——”

Bị xem thường thì cũng thôi, nhưng đối phương lại dám hành hung người khác ngay trước mặt một attack mage, đây quả thực là một sự khiêu khích và xem thường trắng trợn. Nghiến chặt răng, Yukina múa cây ma thương trong tay, dùng tốc độ nhanh nhất mà bắn về phía người đàn ông. Pháp trận được khắc trên mũi thương, dưới sự kích hoạt tới từ linh lực của Yukina, lập tức phát ra ánh hào quang lấp lóe.

“Đinh ——!”
Tiếng giao kích thanh thúy vang lên. Cảm nhận được uy hiếp, người đàn ông híp mắt lại và lùi về sau.

“Type-7 demon assault (Thất thức đột kích hàng ma cơ thương)? Thì ra là vậy, vũ khí bí mật được Hội Sư Vương sáng tạo, thần cách chấn động thức binh khí. Không ngờ ta lại gặp được thứ này ở đây. Nếu vậy, ngươi chính là kiếm vu nổi tiếng của Bộ Máy Vua Sư Tử?”

Chỉ thoáng suy nghĩ một chút, người đàn ông đã đoán ra được lai lịch của Yukina, và trên mặt hắn lập tức lộ ra vẻ hưng phấn, chiếc gọng kính đeo trên mắt trái của hắn cũng phát ra ánh sáng màu đỏ tươi.

“Kiếm vu của Hội Sư Vương, kính đã lâu. Từ lâu ta đã muốn được tự mình cảm nhận sự lợi hại của các ngươi; Nếu hôm nay đã gặp, vậy để ta, Rudolf • Eustach, combat deacon của Lotharingia, lãnh giáo năng lực của ngươi đi.”

‘Combat Deacon của Lotharingia? Quả nhiên, Ye-sensei nói không sai...’ Đôi mắt màu bảo thạch lấp lóe, trong lòng của Yukina nhủ thầm.

Hóa ra lại thật sự là combat deacon của giáo hội Tây Âu. Bất quá theo như tình báo đã nhận được từ công tước Ardeal của Ikusaō Ryōiki thì dường như những người này tới đây chỉ là vì muốn âm thầm tìm kiếm thứ gì đó trên đảo mới đúng. Tại sao gần đây lại ra tay với ma cà rồng trên đảo?

Cau mày, Yukina hoàn toàn không thể đoán được gì từ lượng tình báo đã có. Thông tin thiếu thốn, quá khó để kết luận.

Đôi mắt bảo thạch màu rám nắng hơi siết lại. Tựa như bảo kiếm ra khỏi vỏ, thiếu nữ đáng yêu chỉ trong một tích tắc, đã hoàn toàn chuyển mình thành một kiếm vu sắc bén.

“—— Shishi no mikotaru, takagami no kennagi ga negai tatematsuru, hama no shokö, sekka no shinrö, hagane no shini o mochite, ware ni akujin hyakki o uta se tamae! (Nhân danh kiếm vu của thượng thần tối cao và nữ thần của sư tử, tại đây khẩn cầu người. Hiểu quang phá ma, thần lang Tuyết Hà. Ban cho ta thần uy sắt thép của ngươi, vì ta mà thảo phạt ác thần bách quỷ.)”

Thần chú vừa niệm xong, ma thương màu bạc lập tức bùng lên ánh hào quang cực kỳ chói mắt. Đôi mi thanh thú dựng lên, Yukina không chút chần chừ mà phóng thẳng về phía người đàn ông.

Ánh thương bóng rìu, sức mạnh cùng tốc độ đối kháng, binh khí cùng binh khí va chạm. Trong lúc nhất thời, hai người vậy mà lại đánh cân sức ngang tài với nhau.

“Lợi hại! Lợi hại! Sức mạnh này, còn có tốc độ này, đây chính là kiếm vu của bộ máy vua sư tử sao?”

Người đàn ông một bên vừa vung vẩy chiếc rìu lớn để ngăn cản, một bên vừa hưng phấn không thôi mà thốt lên.

“Xinh đẹp! Bộ máy vua sư tử quả nhiên là không thể coi thường, thế nhưng, thiếu nữ, cô còn quá trẻ.”

Bất chợt, người đàn ông bỗng nghiêng người mà tránh đi một nhát đâm của Yukina, đồng thời, trong chiếc gọng kính quỷ dị được đeo bên mắt trái của hắn chợt phát ra ánh sáng màu đỏ.

Vốn dĩ, chiếc rìu lớn vốn chỉ được dùng để đỡ đòn của Yukina, thì nay bỗng nhiên trái với quán tính thông thường mà bị cánh tay đột nhiên vặn vẹo của gã đàn ông vung ra, chém thẳng về phía Yukina.

Hàn quang lóe lên, mắt thấy ánh rìu đã sắp chém trúng.

Ở ngay thời điểm này, Yukina đột nhiên buông thanh ma thương đang cầm ra và hai tay lập tức kết ấn.

“Yuragi!”

Khẽ quát một tiếng, và trong ánh mắt giật mình của người đàn ông, Yukina tựa như thuấn di mà lập tức gia tốc, khi chiếc rìu còn chưa kịp chém xuống thì đã đi tới trước mặt của người đàn ông.

“Waka Ikazuchi!”

Đôi tay mảnh khảng lập tức đặt lên vùng bụng vốn không hề có chút phòng bị của người đàn ông, và lập tức bộc phát.

ẦM!!!!!

Một tiếng nổ trầm đục vang lên, không khí bị bóp méo trong một phút chốc. Vùng bụng mặc giáp nhẹ của người đàn ông lõm xuống theo hình nửa bán cầu, và rồi hắn lập tức bị nổ bay ra xa.

Làm xong tất cả những việc này, Yukina vẫn không ngừng lại. Chân khẽ cong, cây thương Schneewalzer nằm trên mặt đất đã lại trở về trong tay của Yukina. Tăng tốc, Yukina cầm Schneewalzer và tiếp tục lao về phía người đàn ông với tốc độ nhanh chưa từng có, mũi thương sắc bén tựa như linh xà mà nhằm thẳng vào chỗ yếu trên cơ thể của người đàn ông.

Thấy vậy, sắc mặt người đàn ông đang bị bay ngược lập tức thay đổi, hắn hét lớn: “Astarte! Giết nó!”

“Accept, Execute. (Tiếp nhận mệnh lệnh, chấp hành) Rhododactylos.”

Giọng nói vô cảm vang lên. Thiếu nữ tóc lam vốn chỉ đứng yên tại chỗ như tượng gỗ từ đầu tới giờ, sau khi nhận được mệnh lệnh của người đàn ông thì nhảy người lên, đáp lại một cách máy móc; Sau đó, từ sau lưng của thiếu nữ tóc lam, một cánh tay khổng lồ hơi mờ chợt vươn ra và đưa về phía Yukina, muốn bắt lấy cô bé.

Đối mặt với đòn công kích như vậy, vốn dĩ Yukina phải nên tạm lánh mũi nhọn. Nhưng không, cô bé không quan tâm, vẫn duy trì tốc độ lao tới mà lướt về phía người đàn ông đang bay ngược.

“Cái gì!?”

Thấy phản ứng của Yukina, người đàn ông kinh ngạc mà thốt lên. Lúc này, hắn thật sự có chút kinh nghi bất định, rốt cục thì cái tay khổng lồ kia bắt được con bé này trước, hay là cây ma thương của nó sẽ đâm thủng mình trước?

Vèo ——!

Đột nhiên, một tiếng xé gió vang lên khiến trong lòng của người đàn ông nhảy dựng.

Chỉ thấy một mũi tên tựa như sao băng lướt qua không trung, nhanh như chớp mà bắn trúng cánh tay kenjuu khổng lồ và hất bay nó.

‘Chiến Vũ Sư!?’

Trong lòng ngay lập tức nghĩ tới khả năng này, nhưng còn chưa đợi người đàn ông kịp nghĩ thêm gì thì vai của hắn đã truyền tới giảm giác đau đớn rét thấu xương. Lập tức, một tiếng hét thảm thiết phát ra từ trong cổ họng của hắn.

Convert by: Strauss